Dòng Sông Lặng Lẽ

Bây giờ em quay mặt
Như quyển vở sang trang
Bây giờ em cúi đầu
Để căm thù quá khứ?

Mỗi sáng qua sân trường
Anh thấy lòng đau buốt
Như con thú bị thương
Tìm dòng sông để chết

Dòng sông ngủ bên rừng
Ngày lên quên chải tóc
Lá đổ xuống đầy sông
Từ một đêm em khóc

Những ngang trái của đời
Không cho anh được nói
Tình yêu cho riêng em
Anh làm người có tội

Nhưng làm sao xóa được
Gió vuốt tóc nỗi buồn
Anh làm sao quên em
Rừng ướp hương nỗi nhớ

Trên muôn ngàn chiếc lá
Còn màu mắt của em
Mắt mùa đông ấm áp
Mắt mùa xuân êm đềm

Trên muôn ngàn mảnh trời
Còn màu áo của em
Áo mùa hè đúng đợi
Áo mùa thu ra đi

Những gì không thể nói
Cái lặng lẽ dòng sông
Khi tim anh còn đập
Bóng em còn mênh mông.
                                             1976