Trăng Trên Dòng Thời Gian

Có một đêm trăng lên trên mặt biển
Anh còn ngồi bới lại tóc cho em
Tay vụng về trên những mớ tóc mềm
Run run sợ chạm làn da trinh nữ
Tóc em dài anh thương về quá khứ
Những đêm còn nằm ngủ giữa rừng sương
Chim te te đánh dậy suốt đêm trường
Chim chăn vịt buông từng hồi thánh thót
Bắp mới nướng còn tươi dòng sữa ngọt
Khoai sắn lùi bếp lửa gốc chòi tranh
Đêm nằm nghe từng tiếng gió mong manh
Qua khe cửa khép che đời cô phụ
Đêm mưa dầm nằm chờ con nước lũ
Mang lờ đi đón cá đẻ trong đồng
Đêm áo tơi nằm ngủ cạnh bờ sông
Bầy rái cá bên cồn kêu chim chíp
Đêm chơi hoang nửa khuya không về kịp
Suốt sáng về leo cổng ngủ ngoài hiên
Đắp cho mình bằng giấc mộng thần tiên
Mà ngỡ ngủ giữa trời quê êm ấm
Để đêm nay lạc trên vùng biển mặn
Mộng mười năm tan tác dưới đạn thù
Em thấy không? Tàu chiến đậu đầy khơi
Em thấy không? Đồn binh nằm ngất núi
Thuyền năm cũ đã đi về muôn lối
Bến ngày xưa lưng đá bạc màu trăng
Mắt em buồn gờn gợn sóng thời gian
Tầm vai nhỏ anh thương trời quê mẹ
Để cho em tròn giấc mơ nhỏ bé
Mai anh về rừng cũ quãng đời xưa
Gởi tình yêu theo bóng núi mây mờ
Nơi cư ngụ khối tình yêu cuối kiếp.

                                       Vũng Tàu 1969.

Bài viết cùng năm

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *