Nói Với Bạn

Anh mang mây từ Tây Nguyên về
Anh mang mưa từ bên kia núi
Giày đất đỏ cần chi lau sạch bụi
Cứ giữ nguyên cái rét quấn trong người
Ở đây ngày thường 370
Tôi sống quen trần trụi giữa đời thường
Da có sạm, miễn sao đừng nhẵn mặt
Gạt ra ngoài cái xấu muốn thành quen
Tôi không có tuổi trẻ
Và sẽ không bao giờ có tuổi già
Nên đang lấy tuổi già làm tuổi trẻ
Ai bảo tôi ngây thơ thì cũng tệ
Nhưng thật tình tôi đã sống dưới ngây thơ
Tôi không hiểu gì về điều mình đã ước mơ
Nên nhiều khi đã đi vào ngõ cụt
Nếu không có bạn bè, nhiều lần tôi chết hụt
Trên chiến trường và trên cả tình trường.
                                                                           2008

Bài viết cùng năm

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *