Sân đất, nhà tranh, vườn cau rộng
Mấy hàng vạn thọ mởn mơ xanh
Nắng màu lá chuối thương chim nghệ
Tiếng hát tròn như tiếng tuổi mình
Mẹ dậy hồi nào đi chợ sớm
Sương còn ướt lá đường còn trơn
Ngày nào chim cũng kêu tôi dậy
Rộn rã vườn sau, nắng trước sân
Phiên chợ người về ngày mỗi đông
Ẩn hiện đường quê chiếc áo hồng
Hương mùa đã thoảng trong quang gánh
Những bí, gừng thơm, củ kiệu nồng
Miệt mài tôi xăm củ gừng cay
Cho gừng mềm nhũn, nóng đôi tay
Cho kịp đem phơi ngày nắng ấm
Cho mấy tầng rim quả lại đầy
Củ tóc tiên trắng muốt hương rừng
Tôi đào cho mẹ mỗi lần xuân
Tóc tiên nay vẫn xanh bờ cũ
Mà tóc người xa giữa bụi trần
Đông dài tất bật những cơn mưa
Vội vã, đôi khi chút nắng thưa
Tôi kịp lấy gì phơi trước nắng?
Phơi đỡ lòng ta trước gió mùa.
2004
One thought on “Ta Hỏi Ta Triền Miên”