Có người mẹ Bàn Cờ
Tay gầy tóc bạc phơ
Chuyền cơm qua vách cấm
Khi ngoài trời đã thưa. Continue reading “Người mẹ Bàn Cờ”
Chiếc Còng Sắt
Tặng Trần Văn Long, Nguyễn Thanh Tòng
và Nguyễn Tuấn Kiệt.
Chiếc xe cuối qua Pháp đình 1 nhục nhã
Tôi vẫy tay vùng tối chập chờn buông
Đêm tối rồi và họng súng cũng đen
Chiếc còng sắt hai khoen ngời ánh bạc Continue reading “Chiếc Còng Sắt”
Vẽ Bóng
Lấy khói sương vẽ khói sương
Lấy nỗi buồn vẽ nỗi buồn đầy vơi
Con thuyền vẽ bến, chèo lơi
Thân em vẽ lỡ một đời dở dang.
Này ta đừng có đa đoan
Yêu sao đã quá muộn màng còn yêu
Tóc em từng sợi nhìn theo
Tay em những lúc chạm vào nỗi đau
Giọt buồn không tới đêm sâu
Uống chung tiếng hát nhói đau nỗi niềm
Xa đêm, rủ bóng đi tìm
Còn khuya một giấc mơ chìm trên cao.
Mùng 5 tháng Giêng Bính Thân – 2016