Nhớ Đỗ Quyên

Chiều nay không nghe tiếng đỗ quyên
Đâu đó gọi một mình trong bóng tối
Những giấc ngủ yên lành trên dòng suối
Đã rớt lạnh lùng cùng mũi tên
Đỗ quyên, đỗ quyên ơi
Sao thương bạn mà cứ lầm tiếng bạn
Người ta bủa lưới từ choạng vạng
Giả tiếng bạn tình nức nở gọi canh thâu
Đỗ quyên đâu đâu
Nghe tiếng gọi cũng nhào về sa lưới
Loài chim đẹp và hiền
Đã chết dần trong tức tưởi
Đã gần tuyệt chủng còn đâu
Mấy năm trước vườn tôi chim về ở
Sáng uống trà, chim lấp ló đến gần
Tôi quay đi, chim tiến vào sát bực
Nhặt ngon lành những mẫu hạt chim rơi.
Láng giềng ơi, láng giềng ơi!
Chim tôi nuôi, đừng bắt!
Cạm bẫy người, tôi không thiếu tuổi thơ
Xin bù đắp một thời tôi hiếu sát
Một ngày vui khó kiếm, chỉ đôi giờ.
Điều lo nghĩ đã thành sự thật
Mùa đông nay không thấy bóng chim về
Tán cây rậm bờ ao soi bóng vắng
Chỉ nghe mưa đọng hạt rớt mơ hồ.
                                                      12/2010

Đỗ quyên: dân gian hay gọi là chim Cuốc.

Bài viết cùng năm

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *