Khi cây chưng bầu mới lớn bằng cổ tay
Người ta đã uốn khum để làm mỏ cày
Cả một đời cạn, sâu, thá, dí
Chầm chậm bò, chầm chậm gió heo may
Mấy hôm trước cha lên đồi nhổ mạ
Bó lạt giắt lưng
Quần đùi lết mòn đất động
Đỏ hoe hai cái mông tròn
Sáng sớm cha gánh mạ xuống đồng
Liệng đều mặt ruộng
Những bó mạ ngồi chồm hổm
Mẹ cùng thợ cấy cúi khom lưng
Những cái ống quần nhuốm phèn mùa trước đã xoăn lên
Nửa buổi mẹ nhắc cha về nấu cơm
Con loanh quanh bờ ruộng
Ếch, nhái, cào cào
Trời trưa hồi nào, nghoảnh lại
Đường mạ đã xanh và thẳng tựa giăng dây
Tôi nhớ mùa lúa Đồng Nai
Nặng trĩu phủ bờ gié lúa dài
Cơm nồi đồng trơn cổ
Dường như còn trong da thịt hôm nay
Tôi nhớ mùa lúa Tứ Quý
Làm ủ lá táo nhơn
Hạt gạo màu nho chín
Suốt mùa hè đuổi chim
Bây giờ, đồng còn xanh bao la, bao la
Cây lúa cứ ngắn ngày, ngắn ngày
Tôi dù xa cây lúa
Cũng một mình đầy vơi.
03/2011