Vừa thoát ra khỏi chiều gió bấc
Sáng bất ngờ vầng trăng cuối năm
Đang buồn đi giữa cái cái còn, cái mất
Bỗng thấy mừng và thầm cảm ơn vầng trăng
Em về quê tảo mộ cuối năm
Không phải anh gặp em mà gặp lại vầng trăng
Em gặp lại bạn hiền, gặp vườn cây, ngọn cỏ
Nhưng làm sao gặp lại ngày xưa mênh mông
Bến đò xưa thì đã tiêu điều
Cây cầu mới, đi không cảm giác
Trong tâm hồn em và tâm hồn anh
Hình như cũng có bê tông cốt thép
Dù sao cũng phải cảm ơn cây cầu và vầng trăng
Còn được đi, được nhìn là hạnh phúc
Nếu cứ phải đứng bên cầu để chờ vầng trăng đã khuất
Thì ta giống như kẻ không yêu mà chỉ biết thất tình.
Ngày 17 giáp Tết Ất Mùi 2015
Nguyễn Kim Ngân.